Ông ta nói xong, Lý Tư Ỷ cười.
Cô ấy nhẹ nhàng nói: "Anh Cố cũng nói, đó là trước đây."
Cô ấy lại nói tiếp: "Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, làm sao giống nhau được!"
Nói xong, Lý Tư Ỷ hơi ngẩn ngơ.
Cố Vân Phàm ngồi sau bàn đọc sách, ông ta yên lặng nhìn cô ấy.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt cô ấy lạnh nhạt, không còn nét tươi xinh như họa ngày trước, có thể là do tuổi tác tăng lên hoặc có thể là do hoàn cảnh đã khác, tóm lại lần này đối diện với ông ta, cô ấy không còn vẻ nững nịu của cô gái nhỏ nữa.
Bỗng nhiên, Cố Vân Phàm có chút không chịu nổi.
Thậm chí điều này còn khiến ông ta không chịu được hơn là chuyện cô ấy chuẩn bị có bạn trai, điều này chứng tỏ, rất có thể Lý Tư Ỷ đã hoàn toàn từ bỏ đoạn quá khứ kia của bọn họ rồi, giờ phút này trong mắt trong lòng cô ấy, ông ta chỉ là một ông già có chút tiền mà thôi.
Cái cậu bác sĩ tên Trình Luật kia, trẻ trung khỏe mạnh, ông ta bì thế nào được?
Cố Vân Phàm sờ vào ngăn kéo lấy ra một bao thuốc mới, chăm sóc Tư Kỳ tới nay, ông ta cực ít khi hút thuốc nhưng bây giờ ông ta lại muốn hút một điếu.
Lý Tư Ỷ đứng dậy: "Tôi đi xem cô bé đây!"
Cố Vân Phàm không ngăn cô ấy, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, ông ta phun ra làn khói mỏng rồi nhìn cô ấy đi khỏi tầm mắt...
Ông ta tìm cơ hội tới gần cô ấy, ở riêng với cô ấy.
Thực ra ông ta rất muốn hỏi cô ấy và Trình Luật tiến triển đến đâu rồi, nhưng khi cô ấy ở trước mặt ông ta, ông ta lại không muốn hỏi nữa. Rõ ràng đang là thời gian của hai người họ, tại sao phải nhắc đến người thứ ba cơ chứ.
Cố Vân Phàm ở một mình trong phòng sách hút thuốc rất lâu.
Tám giờ, chị Vương gõ cửa đi vào.
Ông ta ngẩng đầu lên: "Cô ấy đi rồi à2"
Cô ấy ở đây chắc chắn là chỉ Lý Tư Ỷ, trước đây chị Vương là người chăm sóc hai mẹ con họ, lúc cô ấy vui lúc cô ấy bị đánh chị ấy đều chứng kiến nhiều, trước đây chị ấy không tin ông Cố và cô Lý sẽ có một ngày chia tay nhau, nhưng vận mệnh nực cười thế đấy, mấy năm sau chị ấy lại lần nữa được ông Cố thuê, nhưng lại là chăm sóc con của ông Cố, còn cô Lý cũng đã có bạn trai.
Chị Vương không đi vào, chị ấy biết ông Cố không thích người khác đi vào thư phòng.
Chị ấy đứng ở cửa nói: 'Đến tám giờ là cô ấy bảo tôi cô ấy đi về."
Lúc này, dưới tầng truyền đến tiếng khởi động xe, Cố Vân Phàm lảng lặng nghe một lúc, thì nghe thấy chị Vương nói tiếp: "Cô Lý cũng không dễ dàng gì, ngài... hãy buông tha cho cô ấy đi!"
Cố Vân Phàm chậm rãi hút một hơi.
Ông ta thong thả hỏi: "Không phải chị nói với Tư Kỳ, muốn Lý Tư Ỷ làm mẹ con bé à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: