Loại đau đớn này đối với người tu sĩ bình thường thì có thể không chịu nổi, nhưng đối với Tiêu Trần, rốt cuộc cũng không phải là vấn đề gì lớn. Thực sự rãnh rỗi không có việc gì, Tiêu Trần chỉ đơn giản gào khan lên. “Oái ơi ui, ai yo!!! Ui...” Những tiếng gào khan hữu khí vô lực truyền đi rất xa, rất xa. Ngâm như vậy một canh giờ, sau khi Tiêu Trần quen với cơn đau, hắn nằm trong thùng gỗ lớn suýt chút nữa ngủ thiếp đi. Võ Vô Địch đã tìm thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.