Nhất thời trong lòng Tiêu Trần có cảm giác sợ hãi, bỗng dừng lại quay đầu. Tiêu Trần thấy, mấy tên kia đang sợ hãi nhìn chỗ Lãnh Tiểu Lộ ngồi vừa rồi. Mà trên chỗ của Lãnh Tiểu Lộ, cái bóng của cậu ta bị ánh trăng kéo ra thật dài, thế mà đậu ở chỗ này không đi theo Lãnh Tiểu Lộ. “Đệch mợ nó.’ Tiêu Trần thầm mắng, nhìn Lãnh Tiểu Lộ. Lúc này sắc mặt Lãnh Tiểu Lộ trắng bệch như tờ giấy, toàn thân đổ rất nhiều mồ hôi. Mà một con rồng số mệnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.