“Còn hai phút năm mươi giây.” Đại đội trưởng nhìn đồng hồ đeo tay của mình. “Đội trưởng, giấy, bút.” Tân binh sợ tới mức đũng quần run lên, cầm lấy giấy bút, đặt ở trên họng pháo, bắt đầu viết. “Ba, mẹ, em gái, mọi người đừng lo lắng cho con, đồ ăn ở đây rất ngon, mỗi ngày bốn món và một chén canh, no lắm luôn, đội trưởng, đại đội trưởng và các đồng chí đều đối xử với con rất tốt…” “Thằng cha mày, bảo cậu viết di thư, mà cậu lại viết thư nhà cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.