Nam Cung Thiên Ninh nhẹ nhàng giơ giầy thêu trên tay, vẻ mặt cười ôn hòa. “Tiêu Đại Đầu, có gì chỉ giáo?” Tiêu Trần liếc mắt, vừa mở miệng mang đầy vẻ trộm cướp. “Tên này của cô nương thật đúng là đặc biệt.” Nam Cung Thiên Ninh ngượng ngùng cười rộ lên. Tiêu Trần không nhịn được nhíu mày một cái: “Đừng nói nhảm nhiều như vậy, có việc gì cứ nói, không có việc gì thì đi về nhà.” Nam Cung Thiên Ninh cảm thấy thiếu nữ này thực sự thú vị cực kỳ. “Váy Hiểu Nguyệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.