“He he he…” Tiêu Trần bật cười phóng đãng, hai tay hung hăng cầm lấy Ác chi hoa, không ngừng lắc lư: “Ngươi rất thích bông hoa tàn này phải không?” “Haha!” Bàn Cổ Tà Tướng cũng đột nhiên cười: “Ngươi muốn phá hủy Ác chi hoa à? Nó là ác ý vô biên biến thành. Chỉ cần trên thế gian này còn có một tia ác ý, Ác chi hoa sẽ mãi mãi tồn tại. Ta khuyên ngươi tỉnh lại đi!” Vẻ mặt Tiêu Trần như nhìn thằng ngu nói: “Cho nên đầu óc ngươi cũng không hữu dụng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.