Một bộ khôi giáp màu lam tuyết xinh đẹp thoáng cái bao trùm toàn thân Tiêu Trần, ngay cả con dao phay chói lọi cũng biến thành màu lam trong veo. Hai mắt Lãnh Tiểu Lộ đứng sau lưng Tiêu Trần lấp lánh đầy ngôi sao: “Anh Tiêu Trần giỏi nhất. Dùng dao chặt thịt cũng có thể bày ra chiêu đáng gờm như thế.” Tiêu Trần kéo phăng mũ giáp trên đầu xuống, lầm bầm nói thầm: “Xấu vượt vũ trụ mẹ nó luôn.” Lãnh Tiểu Lộ ngơ ngác, rõ ràng bộ giáp này cực kỳ đẹp đẽ, còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.