“Cậu không thích hả?” Cửu Vĩ Yêu Hồ phong tình vạn chủng liếc nhìn Tiêu Trần. “Phi, tôi là hạng người như thế sao?” Tiêu Trần ôm mũi, cố gắng không để máu mũi chảy ra. “Nghĩ một đằng nói một nẻo.” Cửu Vĩ Yêu Hồ che miệng không ngừng cười. “Làm thế nào để đi đến Đại Địa Vô Tận vậy?” Tiêu Trần ôm mũi, vẻ mặt chính khí hỏi. “Đơn giản lắm.” Cửu Vĩ Yêu Hồ lấy ra một chiếc la bàn đen như mực, đắc ý giơ nó lên. “Cô sẽ không sao chứ?” Tiêu Trần hơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.