Tiêu Trần thừa dịp lúc này, làm thịt tẩm nước sốt cho Lưu Tô Minh Nguyệt. Nhìn Tiêu Trần như vậy, bà lão bất đắc dĩ thở dài. “Cậu trai, chờ tôi ở đây nhé, tôi đi một chút rồi sẽ trở lại.” Tiêu Trần lười ngẩng đầu lên, vừa rửa thịt vừa nói: “Đi thôi, không vội, chữ viết tốt một chút, tôi ít đọc sách, viết ngoáy quá thì sẽ không nhận ra.” Mấy cô gái nhìn nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đi lên đập nổ đầu chó của Tiêu Trần. “Tiểu Ngọc, đi lấy ít...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.