Lưu Tô Minh Nguyệt vui vẻ leo lên đầu Tiêu Trần, có chút nghi ngờ hỏi: “Đại Đế ca ca, hồ ly tỷ tỷ đang khóc, sao em không cảm nhận được nỗi buồn nữa?” “Lớn lên em sẽ hiểu.” Tiêu Trần mỉm cười. “Ò!” Lưu Tô Minh Nguyệt gãi đầu. … Tiêu Trần nằm trên giường, chìm vào giấc mộng đẹp. Về phần Cửu Vĩ Yêu Hồ, vừa về đến là không thấy bóng dáng, có lẽ đã dẫn em trai mình đi nơi khác nói chuyện. Tiêu Trần vừa mở mắt ra đã nhìn thấy đôi mắt to...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.