Đối mặt với sự vỡ nát kinh khủng và lỗ đen, Tiêu Trần cũng không chút hoang mang, tùy ý đè tay, đao khí ngưng thực dâng lên từ dưới chân, hình thành nên một vỏ trứng màu xám tro, bảo vệ hai người ở trong đó. “Đại đại đại đại mỹ nữ.” Tiêu Trần dừng bước lại, vui vẻ quơ tay với bản đồ trời sao, “Đi ra khoác lác chút nào!” “Cút, lão nương vừa gặp mi là thấy phiền.” Một giọng nữ mang theo bảy phần phẫn nộ vang lên. Tiêu Trần giật nhẹ khóe miệng, vung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.