“Coi như là người nhà lão hữu.” Tiêu Trần cười nói tiếp: “Thật ra, tôi có thể mạnh mẽ đem đứa nhỏ mang đi. Nếu như sợ phiền phức, giết hết các ngươi còn dễ dàng hơn nhiều.” “Cậu có thể thử xem.” Đôi mắt xinh đẹp của Độc Cô Vô Song hơi nheo lại, khí cơ trên người bắt đầu khởi động. Những người còn lại trong Độc Cô gia cũng lạnh lùng nhìn Tiêu Trần. Nhất thời không khí bỗng trở nên khẩn trương tới cực điểm. “Có chuyện gì thì cứ từ từ nói, cứ từ từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.