Tiêu Trần nâng một lóng tay chỉ khúc xương ngón út trên tay cô: "Cô ta là Kim Hương Ngọc, vậy cô là ai?" Cô gái đang rơi lệ đầy mặt chợt nở nụ cười, miệng ngoác ra như gặp được chuyện tốt đẹp nhất trên đời vậy. Cô cười rồi khóc, khóc lại cười, vừa cười vừa khóc trông càng điên. "Tôi là Lý Dung Nguyệt, nhưng mọi người đều thích gọi tôi là Ma Nữ hoặc Yêu Nữ." Cô cười, nhưng nụ cười lại chất chứa bi thương. Tiêu Trần ngồi xổm xuống trước người cô, nhẹ nhàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.