Ngẩng đầy nhìn lên, thấy có khoảng tầm mười mấy chiếc thuyền đen khổng lồ đang lơ lửng phía trên chân trời xa xa. “Nhiều dữ vậy sao?” Tiêu Trần trước kia chỉ nghe nói qua về thứ đồ chơi này, nhưng chưa từng đi, tình huống cụ thể cũng không rõ ràng lắm. Phượng Hà giải thích với Tiêu Trần: “Chỉ có chiếc thuyền đầu tiên có thể chở người, còn chín chiếc thuyền tiếp theo đều là thuyền chở hàng.” Tiêu Trần có chút líu lưỡi: “Loại hàng gì mà cần phải xếp nhiều thuyền lớn như vậy?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.