Gió lớn nổi lên càng khiến người kia tiêu điều và cô độc vô cùng, cả đất trời rơi vào yên tĩnh quái dị. Lạc Tư Nhu nhìn đến ngây dại. Đúng lúc này, một giọng nói không quá hài lòng phá vỡ yên tĩnh. "Tiêu đại sư." Tiếu đại sư vừa thấy bóng người này thì kích động kêu lên. Tiêu Trần hơi nghiêng đầu, nở nụ cười bình thản. Nhìn ý cười nhàn nhã của anh, tâm tình đè nén sợ hãi của Lạc Tư Nhu cũng chợt an tĩnh lại. Tiếu Tiểu Tuyết nhìn Tiêu Trần, trái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.