Cô bé lật người bò đậy, cơ thể hơi lảo đảo, thân mình gầy yếu càng hiện lên đơn bạc trong gió tuyết. Tiêu Trần sải bước đi về phía trước, cô bé nhìn theo bóng lưng dần rời xa của hắn, nghiến răng nghiến lợi chạy theo sau. Từ lúc trời tối cho đến tận lúc bình minh, tuyết mới ngừng lại. Trên người cô bé mặc quần áo đơn bạc, khiến bé không thể chống chọi được với cơn giá rét này. Bé gái đứng trong tuyết run lên bần bật, nhìn một vùng hoang vu trống trải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.