Lưu Tô Minh Nguyệt lẻn đến tiệm bán đồ ăn, tay trái một cái túi lớn, tay phải một con đại vịt quay, gặm miệng đầy dầu mở. “Ôi ôi ôi, em có thể ăn ít một chút, đừng cố.” Tiêu Trần tìm được cô bé kia, đưa tay muốn tóm con bé đi. Kết quả tay mới vừa đưa đến trước mặt Lưu Tô Minh Nguyệt, một ngọn cỏ nhỏ có hình thù kỳ quái phá tan mặt đất, chặn tay Tiêu Trần. “Lêu lêu lêu.” Lưu Tô Minh Nguyệt lè lưỡi với Tiêu Trần, sau đó bóng người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.