“Giả vờ, tiếp tục giả vờ.” Cửu Vĩ Hồ tiếp tục dụ dỗ, “Sự cám dỗ của đồng phục, phong tình dị vực, chủng tộc khác nhau, cảm giác khác nhau, không muốn đi thử một chút sao.” “Tôi là loại người như vậy sao?” Tiêu Trần ngay thẳng nói, nhưng là vươn tay nắm lấy tấ thẻ màu đen trong tay Cửu Vĩ Hồ. “Nếu cô nhất quyết muốn tặng cho tôi vậy thì tôi đành miễn cưỡng tiếp nhận.” Tiêu Trần có chút dùng sức nói, nhưng kết quả tấm thẻ đen lại không hề động đậy. Cửu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.