Hai tay của hắn cũng không thể giữ được. Cảm thấy một trận gió mạnh thổi đến, Tiêu Trần nghiến răng. “Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, cắn thì cứ cắn đi, rận nhiều không sợ cắn.” Tiêu Trần buông một tay, đôt nhiên nắm lấy con dao Võ Vô Địch ném tới. “Phập phập.” Lúc này, con nhện vàng bởi vì ít đi một tay chống lại, chiếc răng nọc khủng bố của nó đâm thẳng vào trán Tiêu Trần. Sắc mặt Tiêu Trần lập tức tái xanh, một cảm giác tê dại khủng bố lập tức tấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.