Tiêu Trần gõ trán của mình một cái, có chút xấu hổ, thì ra vừa rồi mình đã đánh bể hài cốt của một anh hùng. A Công cười nói: "Không sao đâu, có chết cũng chết rồi, đứng dậy cũng không có ý nghĩa gì." Tiêu Trần gật đầu, nhưng lão nhân này ngược lại nghĩ khá thoáng. Sau khi A Công nói xong, ông đặt tách trà và nhìn về phía xa xăm, như đang nhớ lại quá khứ. "Dưới chân cậu dẫm lên hàng tỷ địa giới, nhưng ngoại trừ Viên Thần địa, là chiến trường thảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.