“Đúng rồi, Trần Thiếu Kiệt, anh lại đây một lát.” Tiêu Trần rống lên ở cửa. Bởi vì chưa được nói chuyện với Tiêu Trần thần tính, Trần Thiếu Kiệt có chút đau lòng, nghe thấy Tiêu Trần nhân tính gọi mình, hắn ta lập tức lấy lại tinh thần. “Ông chủ.” Trần Thiếu Kiệt rất chi là vui vẻ đi tới bên cạnh Tiêu Trần nhân tính, liếc mắt nhìn thẳng Tiêu Trần thần tính. Tiêu Trần nhân tính nhìn thấy buồn cười: “Đừng liếc nữa, không sợ thành mắt lé luôn à!” Mặt già Trần Thiếu Kiệt đỏ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.