Nhìn bóng dáng này, lông mày Tiêu Trần hơi nhăn lại. Lao ra là một người, chính xác mà nói, hẳn là một dạng sinh vật giống người. Sinh vật ấy, tứ chi chấm đất, chạy như chó, cơ thể khắp người vừa khô vừa gầy, dán thật chặt vào xương. Sinh vật ấy, thế mà lại giống bóng đen Tiêu Trần gặp buổi tối đến bảy tám phần. “Ầm! Ầm! Ầm…” Theo sinh vật kỳ quái thứ nhất lao ra, rất nhanh trong mấy lỗ đen ấy lại lao ra lượng lớn sinh vật giống vậy, đếm sợ qua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.