Tiêu Trần trợn mắt khinh thường, từng bước đi về phía cô gái tên Việt Huân kia. "Mấy người chúng mày không hề có chút quy củ nào, tới chỗ người ta làm khách đã không tặng quà thì thôi, thế nhưng còn mưu toan cướp đoạt phúc địa, cũng không biết ai cho chúng mày lá gan này vậy?” Tiêu Trần vừa nói vừa đi về phía Việt Huân, rát nhiều kiếm khí cùng pháp bảo đập lên trên người hắn, nhưng lại mảy may không hề gây ra vết thương nào cho hắn. Tiêu Trần giống như Ma...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.