Nhìn khuôn mặt của Liễu Sắt Vũ hồng hồng, cô gái tóc thắt bím đuôi ngựa có chút không thể tin được. “Chị nhà mình, sẽ không phải là thích người này chứ? Rất có thể, nếu không với tính tình của chị, không thể nào chủ động như vậy.” Tiêu Trần không nhịn được giơ tay lên, nhìn cổ tay giống như mình mang đồng hồ vậy, trên thực tế chỗ đó không có gì cả. “Còn có một phút, cô cũng đừng có nói lung tung!” Tiêu Trần làm nhưu thật nói. Hai cô bé hoảng sợ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.