“A, Đại Đế ca ca.” Lưu Tô Minh Nguyệt càng ngày càng đau lòng, tại sao chỉ ngủ một giấc thôi mà Đại Đế ca ca lại biến thành thế này vậy nè. Lưu Tô Minh Nguyệt khóc sướt mướt lấy Sơn Thần ngọc ra, chữa lành vết thương cho Tiêu Trần. Ngược lại Tiêu Trần không nỡ trách Lưu Tô Minh Nguyệt, chỉ hơi tò mò tại sao con bé này không bị ảnh hưởng bởi sát phong. Sau khi quan sát cẩn thận, Tiêu Trần phát hiện ra đôi cánh nhỏ trong suốt phía sau Lưu Tô Minh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.