Tiêu Trần nhướng mày, cong ngón búng ra. Một hạt châu nhỏ bay thật nhanh về phía Mã Tiểu Hàm đang ở trên bầu trời. Tiêu Trần nhe răng cười bảo: “Giúp được thì tôi giúp. Tôi vẫn còn chuyện phải làm nữa.” Nói xong, thân hình Tiêu Trần trông như đại bàng giang cánh vậy, nhảy lên thật cao, đánh thẳng về phía đám người nước ngoài vẫn còn đang kêu khóc om sòm ở bên kia. “Cướp đây. Giao hết toàn bộ răng ra!” Tiêu Trần lao mạnh vào giữa đám người, tiện tay đã tóm được cổ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.