“Tiêu Đại Đầu?” Lữ Linh San nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt nghi hoặc, “Làm gì có ai lại gọi cái tên này? Tiêu Trần cười nói: "Cha ta đặt tên cho ta, không có cách nào, vô văn hóa nên chịu thiệt thòi." Tiêu Trần đã quen với việc chạy xe lửa bằng miệng, tự nhiên như nhặt quả trứng cùng uống miếng nước. “Hừm, có quỷ mới tin cậu.” Lữ Linh San hừ lạnh một tiếng. Ba người câu được câu không nói chuyện phiếm, Tiêu Trần cũng biết được bọn họ là đệ tử của phái Ngọc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.