“Khụ khụ…” Lão đạo tỉnh lại ho ra hai búng máu đen. Bộ dạng hạc phát đồng nhan của lão đạo, lúc này đã biến dạng đến mức già nua không gì sánh được, đôi mắt thanh minh, cũng biến thành vẩn đục. Lão đạo nhìn Tiêu Trần, lại ngẩng đầu vô thần nhìn vòm trời bị màn đen bao phủ. Sự tuyệt vọng và phẫn nộ sâu đậm trong đôi mắt ấy, khiến trong lòng Tiêu Trần rung động vô cùng. “Không còn nhà!!” Lão đạo run rẩy đứng lên, run rẩy nói ra ba chữ kia. Không còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.