“Tôi rất ngạc nhiên, tại sao cậu biết được là tôi, lấy thực lực cậu bây giờ mà nói, căn bản không thể nào bắt được tôi.” Tiêu Trần chỉ trăng máu trên bầu trời: “Tôi thực sự nghĩ không ra, trên thế giới này, trừ đại tà vật là ông, còn có ai có thể dẫn ra trăng máu.” Bàn Cổ Tà Tướng nhìn trăng máu trên trời, sửng sốt một chút. Lập tức nở nụ cười. Hắn ta cười rất lớn tiếng, cười đến gập lưng, nhìn qua rất vui vẻ. “Cười đã không?” “Buồn cười, mẹ nó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.