Bốn đứa nhỏ đã hiểu chuyện khác chỉ không ngừng khóc, giữ chặt quần áo của Hàn Tử Kỳ không chịu buông tay. “Mộc Mộc ngoan, sau này phải nghe lời anh trai biết không?” Hàn Tử Kỳ sủng nịch sờ sờ đầu Mộc Mộc. Sau đó Hàn Tử Kỳ bóp nát một hạt châu trong tay, một trận gió nổi lên đem theo mấy người bay lên trời. “Đi về phía bắc, đó là địa bàn của Thiên Hoành đế quốc, Thiên Cung không thể duỗi tay tới đó.” Nghe vậy, Tiêu Trần có thể chắc chắn rằng Hàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.