Lúc này Tiêu Trần đã khôi phục lại hình dáng thiếu niên nhẹ nhàng, cà lơ phất phơ đi đến bên cạnh mấy người họ. “Đại nhân, đại nhân, chúng tôi sai rồi, ngài đại nhân đại lượng, coi chúng tôi là rắm mà đánh đi nha!” Tiêu Trần vừa hiện thân, mấy người khác đã nhao nhao mở miệng cầu xin tha thứ. Tiêu Trần hớn hở nói: “Tôi có làm gì mấy người đâu, mấy câu kia là lừa mấy người chơi thôi!” Nghe xong lời Tiêu Trần nói, trên mặt mấy người đó xoắn quẩy một trận,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.