Lần này ra ngoài, Tiêu Trần không mang theo Võ Vô Địch và Hắc Phong. Chỉ mang theo cô bé Lưu Tô Minh Nguyệt. Vốn dĩ Tiêu Trần định đi ra ngoài một mình, nhưng cô bé kia cứ khóc sướt mướt khiến Tiêu Trần cảm thấy đau lòng. Dù sao mang theo cô bé này cũng chẳng sao, khi nào chán thì có thể bảo con bé múa hát. “Đi thôi.” Tiêu Trần đón ánh mặt trời, sải bước xuống núi. Còn Lưu Tô Minh Nguyệt thì ngồi trên đầu Tiêu Trần, tay cầm một cái bánh bao thịt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.