Bắt đầu từ lúc bản thân có thể ghi nhớ, tất cả mọi người đều gọi cô bé là Thập Nhất, cô bé cũng không biết rốt cuộc chính mình họ gì. Hoặc chính là họ Thập. “Thập Nhất, một cái tên khá hay.” Tiêu Trần hờ hững nói một câu. Thập Nhất rất vui vẻ, trước giờ chưa từng ai nói tên cô bé dễ nghe cả. Đột nhiên Thập Nhất tăng nhanh tốc độ, chạy tới đằng trước Tiêu Trần, đến bên cạnh một bụi cỏ đã khô héo. Nhìn thấy bụi cỏ, Thập Nhất nở nụ cười....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.