“Tiểu tỷ tỷ ấy tính nói gì thế?” Lưu Tô Minh Nguyệt đột nhiên cảnh giác nhìn Tiêu Trần. “Em nghe lầm.” Tiêu Trần vui vẻ cầm bát lên, hớp một ngụm thật lớn. “Ưm! Tốt! Mẹ nó tốt…” Ngoài miệng Tiêu Trần nói tốt, trong lòng lại mắng to, “Mẹ nó đây là cồn à, số độ cao như vậy.” “Bỏ qua lần này sẽ không còn lần sau đâu, nên nghĩ rõ.” Tiêu Trần cười giơ giơ lên bát trong tay. Lưu Tô Minh Nguyệt nắm lỗ mũi, “tàn bạo” nói: “Nếu dối gạt em, em đánh anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.