“Không cởi được, tôi không có năng lực đó.” Cô bé rất dứt khoát nói. “Cô….” Thác Bạt Hàn suýt thì lại phun ra một búng máu. “Có thể đi tìm Nguyệt Lang, gã ta nhiều kiến thức, nói không chừng có thể giải quyết.” “Vậy ngài mau đi đi chứ!” Thác Bạt Hàn cũng sắp khóc. “Tôi là chân chạy của cậu đấy à?” Cô bé trợn trắng mắt. “Cô lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.” Thác Bạt Hàn tức giận lắc lư. “Tôi có nói gì đâu, chính bản thân cậu suy nghĩ phong phú mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.