Tiêu Trần xoa xoa cái bụng nhỏ của Lưu Tô Minh Nguyệt, nhẹ nhàng nói: “Sau này ăn ít đi một chút, ăn no quá sẽ khó chịu lắm.” “Ah ah!” Lưu Tô Minh Nguyệt phồng má lên, vui vẻ nói: “Đại Đế ca ca sẽ xoa bụng cho em mà!” “Haizz!” Trong lòngTiêu Trần thở dài: “Anh phải đi rồi.” Tiêu Trần nhẹ nhàng nâng đầu Lưu Tô Minh Nguyệt, cẩn thận tết tóc cho cô. Lưu Tô Minh Nguyệt nghe thấy thế, đột nhiên không nhúc nhích, cái miệng nhỏ nhắn há to. Đồ ăn ngon nhét đầy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.