“Không sao đâu, đến lúc ông vừa ra đời, tôi sẽ ôm ông đi, tôi sẽ nuôi, ông phải biết anh được xưng là nam nhân siêu cấp vú em đấy.” Tiêu Trần cười một cách quái dị. Võ Vô Địch nhìn vẻ mặt chờ mong của Tiêu Trần càng luống cuống hơn: “Ông lấy cái biệt danh này ở đâu ra vậy, không phải bọn họ đều gọi ông là đại bao cỏ, lão lưu manh… sao?” “Hiện tại thì có, ông yên tâm, tôi nguyện ý nuôi ông trắng trắng mập mập.” Tiêu Trần ti tiện cười an...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.