“Cả nhà ông mới có bệnh ấy, lão tử gọi người.” Tiêu Trần thật muốn tiến lên xé xác lão già này, rõ ràng là ngầm giễu cợt chính mình có bệnh. “Đừng nóng giận mà, tức giận tổn thương gan lắm.” Ông lão cười híp mắt xách sọt thuốc, đi về phía gian phòng nhỏ bằng mây trắng. “Còn thất thần làm gì đấy, đuổi theo đi!” Ông lão quay đầu lại vẫy tay với Tiêu Trần. Tiêu Trần trợn trắng mắt theo ông lão vào gian phòng nhỏ bằng mây trắng. Vừa bước vào gian phòng nhỏ bằng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.