“Kiếp này chuyển núi, chuyển sông, chuyển Phật tháp! Không phải vì tu hành kiếp sau, mà chỉ vì có thể gặp được người.” … “Về nhà rồi.” Đứng ở chân Thánh Sơn cực lớn, Tiêu Trần nhẹ nhàng nói, mặc dù Long Tiêm Tiêm đã không còn nghe thấy nữa. Mẹ Tiêu Trần ra khỏi phòng, nhìn thấy Long Tiêm Tiêm trong ngực Tiêu Trần, chiếc muôi trên tay bà loảng xoảng rơi xuống đất. “Tiêm Tiêm, con làm sao vậy? Tiêm Tiêm, Tiêm Tiêm…” Mẹ Tiêu Trần khẽ gọi tên Long Tiêm Tiêm, nước mắt không ngừng rơi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.