Loại chuyện đạo lí đối nhân xử thế như vậy, quả thực có đôi khi làm cho người ta nhức đầu, muốn chu toàn bản thân lại muốn chu toàn cho người khác, dường như rất khó, rất khó. Suy nghĩ rất lâu, cho đến khi trà trong tay đã lạnh ngắt, Phượng Hà mới khẽ gật đầu. “Sau khi lên thuyền, để cho tiểu tử kia ở bên cạnh tôi, nếu quả thật có việc, tôi cũng có thể chiếu cố một chút.” “Đa tạ.” Lão thái bà đứng dậy bái một cái thật sâu với phía Phượng Hà....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.