Phượng Hà bất đắc dĩ cười cười: “Hai đội buôn mạnh nhất không muốn quan tâm sao?” Nhan Tử Ninh cười khẩy nói: “Cái gì mà không quan tâm, căn bản chính là cá mè một lứa mà thôi.” Ngay lúc hai người nói chuyện với nhau, mấy vệt sáng bay tới từ phương xa. “Người đến.” Trong mắt Nhan Tử Ninh lóe lên một tia quyết tuyệt nói: “Cho dù như thế nào, chỉ có thể là một trận huyết chiến.” “Chưởng quỹ Nhan.” Một giọng nói già nua vang lên. Nhan Tử Ninh gật đầu, sau đó vung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.