“Đại đế.” Con dơi lớn với đôi mắt to tròn hét lên. “Nói." Con dơi lớn nói một cách đáng thương: "Thưa ngài, ta đói rồi." Ma tính Trần đặt tay lên chán trán, "Tên tham ăn này." Tiêu Trần ngẩng đầu, nhìn chung quanh nói: "Tự mình đi tìm cái gì đó ăn đi, xem kỹ chút, đừng đem những ngôi sao ăn mất." “Được rồi.” Con dơi to lớn vui vẻ vặn vẹo thân thể, lắc lư rời đi. Tiêu Trần ma tính quay đầu lại, khi nhìn những sợi tơ được kết nối, trong đầu hắn chợt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.