Tiêu Trần lắc lắc đầu nói: “Thứ nhất, tôi không phải quân tử; thứ hai, đây là nơi tôi sinh ra, nếu để mất Địa Cầu thì sau này tôi chết, đến nơi để lá rụng về cội cũng không có; thứ ba, người khác ngồi lên đầu lên cổ tôi rồi, sao tôi còn phải nhịn, có phải là tôi không có cách để phản kháng đâu.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiêu Trần, Tử Thần biết Tiêu Trần không hề nói đùa. Cuối cùng Tử Thần bất đắc dĩ gật đầu, vẻ mặt có phần bi thương....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.