“Cùng nhau, cùng nhau.” Kiếm Chủ vội vã đi theo. Trong khoang thuyền lớn như vậy nhưng lại không có một chút tia sáng, yên tĩnh tựa như có thể nghe được tiếng tim mình đập. Kiếm Chủ hoảng hốt đi theo sau Cương Chủ, nhìn bóng lưng thanh lãnh của cô ta mà hán tử lôi thôi đó muốn nói lại thôi. Nhưng có một số lời kiểu gì cũng phải nói ra khỏi miệng, suy nghĩ một chút, rốt cuộc Kiếm Chủ lấy dũng khí mở miệng. “Sau khi chiến tranh kết thúc, đi ẩn cư với tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.