“Ai nha, đậu mía, số khổ!” Tiêu Trần ngồi phịch trên ghế. Biện pháp gì tốt nghĩ ra cũng đều không thể thực hiện được. “Tiêu Trần ca ca, còn chưa ngủ à?” Lúc này, Lãnh Tiểu Lộ đi ra từ trong phòng. Ánh trăng nhàn nhạt làm cho Lãnh Tiểu Lộ như được phủ thêm một chiếc áo khoác trong trẻo lạnh lùng, khuôn mặt cũng ngày càng mỹ lệ. Cái gọi là mỹ ngọc dưới đèn, mỹ nhân dưới ánh trăng, đại khái chính là quang cảnh trước mắt. Tiêu Trần nhìn Lãnh Tiểu Lộ, đột nhiên trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.