Mạc Càn Sơn lắc lắc đầu nói: “Cậu dù sao đã cứu con gái tôi một mạng, giết người có ân, không phải tác phong của Mạc Càn Sơn tôi.” “Ha ha!” Tiêu Trần cười, “Đừng nói cao thượng như vậy, chẳng qua là không minh bạch lợi và tệ trong lòng mà thôi.” Mạc Càn Sơn đen mặt, đi tới trước màn sáng, ông ta rất sợ đi nói chuyện với Tiêu Trần tiếp, mình sẽ nhịn không được giết chết hắn! “Đáng tiếc.” Tiêu Trần lắc đầu. Mạc Càn Sơn không nói nhảm nữa, phất tay triệt ánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.