Chó mập thất vọng tràn trề, hai lỗ tai lập tức cụp xuống rất là ủ rũ. Tiêu Trần ma tính nhìn đại địa bị sương đen bao trùm, lông mày hơi nhíu lại. “Trước tiên, mày cứ dẫn bọn họ về đi, tiếp theo tao sẽ mở một thông đạo riêng cho mày. Về sau muốn tìm tên ngốc kia thì đến lúc nào cũng được.” “Gâu.” Chó mập thè lưỡi lắc lư, vui vẻ gật đầu rồi ngoắc ngoắc Minh Tư. Khuôn mặt Minh Tư đen như đáy nồi, nhưng nhìn Tiêu Trần ma tính hiện tại thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.