Mã Bạch Tàng ôm mặt già nua đỏ bừng, mặt mũi này xem như là nếm hết trước mặt Tiêu Trần rồi. “Lắm mồm, nghiêm túc cho lão tử một chút.” Mã Bạch Tàng tức giận rống lên, kết quả lại đưa tới một trận cười vang. Tiêu Trần thấy mà mắc cười, quả nhiên là tướng nào binh nấy. Mặc dù nhìn qua quân đội không phải là quân đội, thế nhưng có một chỗ tốt đó chính là độ trung thành đối với Mã Bạch Tàng. Đã nhiều năm như vậy, thuộc hạ còn có thể làm việc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.