“Ồ! Được.” Tiêu Trần thần tính nghĩ nghĩ vẫn đồng ý yêu cầu của Đế Tôn. Tiêu Trần thần tính biết chính mình không thể cứu được tất cả chúng sinh trên thế gian, nhưng hắn không để cho sinh mệnh chết ngay dưới mắt mình được. “Giải.” Tiêu Trần thần tính nhẹ nhàng vỗ tay một cái, trước mặt xuất hiện một vòng xoáy. Bức tranh Sơn Hà trong vòng xoáy lúc này đã lung tung rối loạn không còn hình dáng, xem ra Tướng Quân nhai đã đụng nát vụn Sơn Hà trong lòng bàn tay này rồi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.