“Hu hu Đại Đế.” Tiêu Mỹ Lệ bay đến đậu trên vai Tiêu Trần rồi co lại thành một cục. Xem ra bóng ma Tiêu Trần nhân tính để lại cho cô ta đúng là hơi bị lớn. Mấy người khác nhìn đến há mồm trợn mắt cấm ngôn. Con quạ đen vừa rồi còn ra cái vẻ đại ma vương, sao chỉ chớp mắt đã bị dọa đến phát khóc rồi. Tiêu Trần cốc đầu Tiêu Mỹ Lệ: “Được rồi, đã đi rồi.” Tiêu Mỹ Lệ nhìn bên trái một cái lại nhìn bên phải một cái y như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.